Thông tin dưới đây do Lời Phật tìm hiểu nếu có bất cứ sai sót nào xin góp ý qua phần liên hệ.
Nay Đức Mẫu truyền kinh cứu khổ.
Hỡi chúng sanh bớt chút thời gian.
Muốn cho khỏi vận cơ hàn.
Muốn cho bớt cả ức oan ở đời.
Hỡi chúng sanh nghe lời Mẫu dạy.
Hãy sống cho đúng đạo làm người.
Đừng tham của cải chơi vơi.
Ăn rồi phải trả gấp mười không sai.
Tham rồi giàu chỉ nhất thời.
Đời này chưa hết trả mười đời sau.
Ta khuyên bảo cùng nhau hôm sớm.
Sống chính chuyên đạo lý làm người.
Hay chỉ những kẻ ăn lười.
Làm không ăn có để rồi hại dân.
Đó là những kẻ bất nhân.
Nợ này phải trả đồng lần con ơi.
Nay kinh Mẫu dạy truyền đời.
Ăn ở đức độ Phật Trời chứng tâm.
Thấy người khổ ải trầm luân.
Con ơi bớt chút lương tâm cho người..
Thấy người điên dại chớ cười.
Người cần giúp đỡ con thời sẵn tay.
Thấy người già yếu qua cầu.
Sẵn tay đón rước ơn đâu sánh bằng.
Dù cho gian khó nhọc nhằn.
Ta vẫn chính đạo đừng tham của người.
Thấy người đói rách tơi bời.
Dù một lưng gạo cho người cũng hay.
Đó là số phận ăn mày.
Chẳng ai mong muốn ăn mày, ăn xin.
Giúp họ là của để dành.
Sau này Trời Phật để dành phần cho.
Giúp người như của để kho.
Mai kia vận hạn Phật cho lại mình.
Ở đời có nghĩa có nhân.
Mới hòng có phúc được ăn lộc Trời.
Đừng như những kẻ vô loài.
Bất nhân, bất nghĩa Trời đày xuống hang.
Ơn vàng sẽ được trả vàng.
Vô nhân đừng có than van kêu trời.
Của làm phải đổ mồ hôi.
Làm không ăn có là người hôi tanh.
Vậy nên con phải tu nhanh.
Đừng như những kẻ hôi tanh lỗi lầm.
Sau này có phúc có phần..
Phật Bà chứng giám, Mẫu dành phần cho.
Đừng như những kẻ giả đò.
Miệng thì niệm Phật, tâm thì hiểm sân.
Như vậy ý nghĩa gì đâu.
Thà rằng dốt nát Phật Trời xá cho.
Hương trầm thơm ngát mười phương.
Con ơi! Hãy chọn mùi thơm hương trầm.
Đừng nên sa ngã lỗi lầm.
Dù rằng nghèo đói, cũng không sai đường.
Thấy người xơ xác phải thương.
Rách thường cho mặc, đói thời cho ăn.
Thương người như thể thương thân.
Người ta lỡ bước, khó khăn đến nhà.
Đồng tiền, bát gạo mang ra.
Của tuy bé tí nhưng mà nghĩa sâu.
Hỡi các con hãy tu mau.
Kiếp này cực nhọc, kiếp sau thành tài.
Hãy nhẫn nhịn, bao dung độ lượng.
Đừng tranh giành quên cả nghĩa thân.
Mười phần phải nhịn chín phần.
Còn một phần nữa Phật Trời xá cho.
Đừng như những kẻ đưa đò.
Ở đời đâu có thước đo được lòng.
Đó là đối với người trần.
Phật Trời đo được cả lòng con ơi.
Trên thiên đã có Phật Trời..
Ác lại ác báo là nơi sự thường.
Làm người ta phải biết thương.
Đừng như những kẻ khinh thường làm kiêu.
Lộc thì muốn vét cho nhiều.
Nhưng mà báng nhạo mọi điều chê bai.
Muốn cho con cái thành tài.
Tu nhân tích đức mới nên ngai vàng.
Tu thời tu ở tại tâm.
Phật khắp mọi miền, Phật ở quanh ta.
Không phải khoác áo cà sa.
Miệng niệm Di Đà mới gọi là tu.
Hoa thơm, thơm ở nhụy vàng.
Hương thơm một nén, thơm đà khắp nơi.
Người thơm để lại tiếng đời.
Lộc thơm tuy ít nhưng mà no lâu.
Văn thơm dù có một câu.
Nhưng mà truyền lại kiếp sau vẫn còn.
Con ơi đừng có tham lam.
Bớt ra một chút để mà tu tâm.
Bao nhiêu lộc ở xa gần.
Rồi đây Mẫu sẽ giành phần cho con.
Những ai mà đã có công.
Phật Bà Bồ Tát chấm công rành rành.
Sau này con cái nên danh.
Tức là Phật đã giành phần cho con.
Dù cho cung cấm lầu son.
Tâm vẫn héo mòn, sung sướng gì đâu.
Vậy nên đừng có tham giàu.
Nghèo mà tâm vẫn bình an hơn người.
Hoa kia không sắc vẫn thơm.
Có nhụy vẹn toàn một đóa hoa trinh.
Con ơi cố gắng truyền kinh.
Để cho muôn vạn chúng sinh được nhờ.
Việc Thánh con chớ hững hờ.
Truyền kinh cứu khổ Mẫu thời độ cho.
Chọn người có đức, có tâm.
Mẫu gửi tấm lòng truyền dạy chúng sinh.
Mẫu khuyên, Mẫu dạy tỏ tường.
Để cho con trẻ chúng sinh biết đường.
Kinh này truyền khắp mười phương.
Thập kinh Tam bảo chúng sinh độ trì.
Làm người cần nhất lương tri.
Có nghĩa, có nghì trung hiếu mẹ cha.
Kính trên nhường dưới thuận hòa.
Cùng nhau xây dựng vinh hoa tỏ tường.
Hương này thơm ngát mười phương.
Con ơi hãy chọn con đường mà đi.
Đừng như những kẻ vô tri.
Giả vờ câm điếc làm gì nên thân.
Có nghĩa thì mới có nhân.
Cái nợ đồng lần không tránh được đâu.
Thương con Mẫu nặng tâm sầu..
Mong sao con trẻ tu mau lỗi lầm.
Con ơi một nén hương trầm..
Phật Trời chứng giám đâu cần mâm to.
Thương con Mẫu mới dặn dò.
Truyền kinh cứu khổ đến cho muôn người.
Kinh này truyền khắp mọi nơi.
Kinh của Phật Trời truyền cứu nhân dân.
Hỡi chúng sinh khắp xa gần..
Nghe kinh Mẫu dạy muôn phần gắng ghi.
Bây giờ khánh hội kì thi…
Các con cố gắng Mẫu thời chấm cho.
Trên thiên đã có Phật Trời..
Dưới trần Thổ Địa chứng chi lòng người.
Ai mà ăn ở bất nhân.
Thổ Công, Thần Táo tấu lên Thiên đình.
Vậy nên con phải học kinh..
Để cho biết được luật trời phép thiên.
Dù ai ăn ở đảo điên.
Con cứ thảo hiền Phật Mẫu chứng minh.
Canh bốn thức dậy dâng kinh.
Tam tòa Tứ phủ anh linh độ trì.
Con ơi tu ở tại gia.
Vẫn được Phật bà chấm điểm dự thi.
Cũng như khánh hội khóa kì.
Mẫu duyệt, Mẫu lại chấm bài cho con.
Mẫu đã trao hẳn bút son.
Thì con cố gắng cho lòng Mẫu vui.
Bây giờ lọc của, lọc người.
Mẫu chọn một người truyền bút giáng kinh.
Không phải kinh học một mình.
Mà kinh truyền đến chúng sinh muôn loài.
Kinh ứng tâm Mẫu đã cho phép.
Cứ truyền đi không phải ngại ngần.
Con ơi cầm mực nẩy cân.
Nếu con ngại ngần kinh lại tồn kho.
Sớ kia có hóa thành tro.
Sớ có bay đến tận tay Ngọc Hoàng.
Kinh kia Mẫu đã duyệt xong.
Truyền đi cho khắp mới hòng phúc lai.
Thương con Mẫu mới sang tai.
Con muốn thành tài làm đúng lời khuyên.
Đây là Đức Mẫu Thượng Thiên..
Dáng kinh cứu khổ xuống miền trần gian.
Hương thơm tấu tới tòa vàng.
Cho nên Đức Mẫu chứa chan lệ đầy.
Thương con Mẫu giáng về đây..
Trao kinh cứu khổ tận tay con trần.
Một là con phải ăn năn.
Chuộc hết lỗi lầm từ trước đến nay.
Sau này thoát cảnh đọa đày.
Mấy tầng địa ngục ai thay cho mình.
Phụ nữ không được ái tình.
Bất lương, bất chính là mình nhuốc nhơ.
Đàn ông không được phụ tình.
Chữ ”hiếu” tôn thờ nhiều nhất trong tâm.
Chữ ”nhân” nhắc lại nhiều lần.
Con phải ân cần không được làm sai.
Chữ ”phúc” cùng với chữ ”lai”.
Hai chữ cộng lại ai ai cũng cần.
Chữ ”nhục” là chữ lỗi lầm.
Con ơi xa lánh muôn phần được khen.
Con ơi tôn kính tòa sen.
Là con ghi nhớ kinh này trong tâm.
Phật Bà Quan Âm soi tâm.
Là hết lỗi lầm từ trước đến nay.
Con ơi kinh sách đêm ngày.
Bút son Mẫu lại trao cho con làm.
Bầu trời có mấy vì sao.
Bút son bao chữ Mẫu đà cho con.
Rồi đây mọi việc vuông tròn.
Truyền kinh cứu khổ Mẫu cho mở đường.
Dù cho muôn dặm đường trường.
Hào quàng sáng tỏ ngỏ đường con đi.
Bây giờ khánh hội kì thi…
Các con cố gắng được ghi sổ vàng.
Thương con giọt lệ chứa chan.
Mẫu phải tìm đường giải thoát cho con.
Mẫu tuy ở chốn lầu son.
Nhưng Mẫu sáng suốt những con ở trần.
Con nào khổ ải trầm luân.
Con nào bất nghĩa, bất nhân Mẫu tường.
Mẫu thương Mẫu sẽ mở đường.
Dù con có vội dặm đường đâu thông.
Đời người như một dòng sông.
Lúc trong, lúc đục, lúc vơi, lúc đầy.
Các con tụng niệm lâu ngày.
Để cho xá hết đẵng cay nỗi niềm.
Tấu lên Đức Mẫu chép biên.
Nay Mẫu giáng xuống nơi miền trần gian.
Chọn người tâm ngọc lòng vàng.
Lòng tin Mẫu gửi bút son tay cầm.
Con ơi một nén hương trầm..
Không cần nghi lễ đầy mâm đâu mà.
Tấu lên đền mẹ, phủ cha.
Con sẽ cố gắng để mà học kinh.
Tấu lên Phật Bà Quan Âm.
Con sớm tu thành khỏi lẫm trầm luân.
Sau này có phúc có phần..
Rồi con sẽ được mười phân vẹn mười.
Mẫu cho hoa lá tốt tươi.
Rồi con rạng nở nụ cười như hoa.
Bao nhiêu nạn khỏi tai qua.
Không còn giọt lệ nhạt nhòa trần gian.
Các con tâm ngọc lòng vàng.
Để cho Đức Mẫu bình an tấm lòng.
Thương con Mẫu dành đôi dòng.
Truyền kinh cứu khổ để lòng Mẫu yên.
Van xin tấu tới Thượng Thiên.
Động lòng Thượng Mẫu, Vua cha Ngọc Hoàng.
Độ cho con thượng bình an.
Mẫu sẽ tìm đường cứu khổ cho con.
Tuy Mẫu ở chốn lầu son.
Lòng Mẫu héo mòn bởi vì chúng sinh.
Vậy nên con phải học kinh..
Luyện tâm tu tính để mình được tha.
Thứ nhất kinh của Chúa Ba.
Thứ hai kinh Mẫu, kinh Cha phải tường.
Học kinh là lệ sự thường.
Học rồi phải luyện, phải rèn theo kinh.
Không phải luyện chỉ một mình.
Mà còn phải luyện những người xung quanh.
Chim khôn đâu tụ một cành.
Người khôn đâu lỡ bỏ anh một mình.
Mẫu thương muôn vạn chúng sinh.
Mẫu muốn quây quần xum họp bên nhau.
Học kinh phải thuộc làu làu.
Ngày mai sum họp cùng nhau ăn làm.
Thứ nhất quên hẳn lòng tham.
Thứ hai trung hiếu, ba là nghĩa nhân.
Thứ tư kế nghĩa tri ân.
Phải nhất một lòng không được đổi thay.
Thứ năm tính nết thẳng ngay.
Dù có vận hạn cũng không thay lòng.
Thứ sáu làng xóm xung quanh.
Cùng nhau giúp đỡ dưới trên khiêm nhường.
Thứ bảy con phải biết thương.
Những người đói rách, những người bơ vơ.
Những người ốm dắt trẻ thơ.
Con ơi bớt chút lương tâm cho người..
Thứ tám con chớ có cười.
Những người điên dại, những người lầm than.
Chín là phải biết họ hàng.
Cùng chung một giọt máu đào sinh ra.
Mười là ăn nói thật thà.
Chính chuyên trọn đạo, tránh xa ái tình.
Những ngày Đông chí, Thanh minh.
Một nén hương trầm khắp chốn nghĩa trang.
Để cho bày tỏ tấm lòng.
Trách nhiệm người trần đối với người âm.
Dù cho nghi lễ đầy mâm.
Sắp ra rồi lại đầy mâm mang về.
Thương con Mẫu dạy mọi bề.
Mong sao con trẻ bốn bề thuận vui.
Mẫu thương giọt lệ đầy vơi.
Con ơi ghi nhớ những lời Mẫu khuyên.
Đây là Đức Mẫu Thượng Thiên..
Truyền kinh cứu khổ khắp miền xa xa.
Mẫu về tâu với Phật Bà.
Xin cho con được hải hà tấm thân.
Rồi đây quả đất xoay vần.
Cái nợ đồng lần con phải tu mau.
Dù cho cách mấy nhịp cầu.
Con không quản ngại, kiếp sau con mừng.
Mặt trời còn mọc phương Đông.
Cái nợ đồng lần không tránh khỏi đâu.
Thương con Mẫu nặng tâm sầu..
Con ơi ghi nhớ những câu Mẫu truyền.
Mẫu đây giáng khắp mọi miền.
Hương thơm Mẫu gửi bút tiên tay cầm.
Con ơi chuộc hết lỗi lầm.
Bao đời, bao kiếp lỗi lầm từ xưa.
Dù có dãi nắng dầm mưa.
Trời không cho phép chẳng thừa đâu con.
Để cho lòng dạ héo mòn.
Bao ngày, bao tháng vẫn còn lo âu.
Dù cho mấy dặm sông sâu.
Con ơi cố gắng truyền mau kinh này.
Hoa thơm chỉ có một ngày.
Văn thơm để lại kiếp sau vẫn còn.
Dù cho sông cạn đá mòn.
Lời văn muôn kiếp vẫn còn được ghi.
Con ơi mau chuyển kinh đi.
Đức Mẫu độ trì con được bình an.
Trên thiên lệ Mẫu tuôn trào.
Vì thương con dại hai hàng lệ rơi.
Bút son Mẫu đã trao rồi.
Con ơi bớt chút nghỉ ngơi Mẫu nhờ.
Để Mẫu giáng mấy vần thơ.
Các con tôn thờ đừng có lãng quên.
Chữ ”tình”, chữ ”hiếu” đè lên.
Hai vai gánh nặng lên con héo mòn.
Một tay con cầm bút son.
Một tay con vẫn phải còn hiếu trung.
Lòng con nôn nóng như nung.
Làm sao cho được vẹn toàn cả hai.
Thức đêm mới biết đêm dài..
Nằm trong cảnh ấy biết ai đau lòng.
Thương con giọt lệ ròng ròng.
Rồi đây Đức Mẫu sẽ giành phần cho.
Lộc trời như nước biển Đông.
Chỉ sợ đói lòng con chẳng muốn xin.
Tam tòa Thánh Mẫu vạn linh.
Lỡ để con mình sống cảnh đau thương.
Con ơi muôn dặm đường trường.
Mẫu phải tìm đường cứu khổ cho con.
Dù ở cung cấm, lầu son.
Mẫu vẫn nhung nhớ các con ở trần.
Những khi mưa bão ầm ầm.
Biển dâng nước lớn sóng thần con ơi.
Thương con giọt lệ tuôn rơi.
Con ở hạ giới con thời biết không.
Mẫu sợ con trẻ đói lòng.
Sông sâu nước lớn theo dòng cuốn đi.
Mẫu thương, Mẫu vẫn độ trì.
Nhưng mà mưa bão định kì không sai.
Dặm đường con vẫn còn dài.
Con ơi cố gắng tu mau sớm chiều.
Thương con Mẫu dạy mọi điều.
Để con biết được bao đời mà tu.
Mẫu là làn gió vi vu.
Thổi cho con mát những trưa sớm hè.
Mẫu là chiếc áo chở che.
Mỗi khi đông giá ở ngay bên mình.
Mẫu là tòa sáng Thiên đình.
Để Mẫu thắp sáng quang minh soi đường.
Mẫu là tiếng hát yêu thương.
Ru cho con ngủ đêm trường canh thâu.
Mẫu là muôn vạn nhịp cầu.
Bắc cho con bước sông sâu đêm ngày.
Mẫu là liều thuốc thật hay.
Để cho con uống những ngày ốm đau.
Mẫu là chiếc nhẫn vàng thau.
Tô thêm vẻ đẹp bao ngày con mong.
Mẫu là ánh sáng đêm rằm.
Để cho đôi trẻ thong dong trên đường.
Mẫu là chiếc nón yêu thương.
Chở che dãi nắng dầm sương trên đầu.
Muốn cho hạnh phúc bên nhau.
Đọc kinh cứu khổ thảm sầu vơi đi.
Dù cho gian khó hiểm nguy.
Đọc kinh cứu khổ bước đi nhẹ nhàng.
Dù cho dòng lệ chứa chan.
Đọc kinh cứu khổ an khang thuận hòa.
Phật cho hưởng phúc hà sa.
Con ơi ghi nhớ kinh này trong tâm.
Hỡi chúng sinh khắp xa gần..
Thương con Mẫu gửi tấm lòng bay đi.
Bây giờ khánh hội kì thi…
Các con cố gắng vậy thì Mẫu thương.
Dù cho cách trở trăm đường.
Con phải tìm cách để mà truyền kinh.
Đêm khuya vắng vẻ một mình.
Mẫu về truyền bút giáng kinh con hiền.
Mẫu đây ở chốn Thượng thiên.
Vì thương con hiền Mẫu mới về đây.
Bởi vì con trẻ thơ ngây.
Nên chưa hiểu biết Mẫu đây tâm phiền.
Giờ đây kinh Mẫu dạy truyền.
Con hiền thức trắng bút thiên tay cầm.
Lòng son giấy trắng mực hồng.
Để cho Mẫu giáng mấy dòng kinh thiên.
Hương thơm một nén tấu lên.
Con quỳ, con tấu, con cầu, con xin.
Xin cha, xin mẹ Thiên đình.
Các tòa các cấp Thiên âm độ trì.
Bởi con trót dại ngu si.
Con xin các cấp muôn phần xá cho.
Con xin được chữ ”ấm no”.
Con xin phúc thọ cho thì mẫu thân.
Con xin gia trạch bình an.
Con xin ún nhỏ học hành hanh thông.
Bởi con lắm lỗi nhiều lầm.
Con xin Đức Phật muôn phần xá cho.
Cơm cha con vẫn chưa no.
Áo mẹ chưa đủ Mẫu cho con nhờ.
Hương thơm tấu đến mọi tòa.
Lỗi lầm Mẫu xá, lộc hồng Mẫu ban.
Từ nay con đổi tính xưa.
Con xin ghi nhớ dòng kinh Mẫu truyền.
Mẫu tuy ở chốn Thượng thiên.
Thương con lệ nhỏ xuống miền trần gian.
Rưng rưng lệ nhỏ hai hàng.
Mẫu về quỳ tấu Phật Bà Quan Âm.
Xin cho xá hết lỗi lầm.
Để cho thoát khỏi trầm luân ở đời.
Mẫu khuyên con trẻ mấy lời.
Con hãy nhớ lấy những lời thơ kinh.
Giúp ai con phải nhiệt tình.
Đừng dắt giữa dòng con lại đánh rơi.
Con vứt họ ở giữa vời.
Lênh đênh biển lớn biết thời nhờ ai.
Con muốn có phúc, có tài.
Giúp họ thành tài con mới an tâm.
Nuôi con đủ cánh, đủ lông.
Biết bay, biết chạy hết công mẹ hiền.
Đừng như những kẻ tham tiền.
Giàu thì vàng ngọc, nghèo thì cỏ cây.
Thương con Mẫu giáng về đây..
Dậy cho hết lẽ, tầng mây Mẫu về.
Vợ chồng hết lẽ phu thê.
Răng long, đầu bạc lời thề đừng quên.
Giữ cho tình cảm vững bền.
Trăm năm kết tóc đến khi suối vàng.
Dù cho vận hạn cơ hàn.
Cùng nhau đùm bọc đừng mà quên nhau.
Đến khi có ốm có đau.
Ta cũng chăm sóc với nhau tận tình.
Trung thành giữ dạ thủy chung.
Không được thay lòng đổi dạ con ơi.
Ái tình bất chính nợ đời.
Chết xuống âm phủ về nơi đọa đày.
Dù cho kinh sách đêm ngày.
Một phút bất nghĩa phúc lai đâu còn.
Thà rằng mù mịt tối tăm.
Ngu si dốt nát Phật Trời xá cho.
Ăn cơm con phải biết no.
Đọc kinh con phải đắn đo cho tường.
Đọc kinh là lệ sự thường.
Đọc rồi phải biết kỷ cương thế nào.
Không phải học lấy phong trào.
Học rồi chẳng biết thế nào là kinh.
Uổng công Đức Mẫu giáng linh.
Con trẻ một mình ngồi viết đêm khuya.
Con ơi cố gắng miệt mài.
Ngày nay kinh sách, ngày mai kinh vàng.
Rồi Mẫu sẽ khoác tấm màn.
Cho con nhìn thấy bao la chân trời.
Dù cho giọt lệ có rơi.
Cũng không uổng phí cuộc đời con đâu.
Bàn tay đã cầm bút son.
Cọp beo chẳng sợ, sóng thần chẳng kinh.
Đức Mẫu nay đã giáng linh.
Ở trên cây bút anh linh đêm ngày.
Bút son con đã cầm tay.
Đêm ngày kinh sách Mẫu rày độ cho.
Dù con cách mấy chuyến đò.
Đọc xong con phải chuyển cho bạn mình.
Đèn Mẫu soi sáng lung linh.
Để cho con trẻ mang kinh đi truyền.
Con truyền cho khắp mọi miền.
Năm châu, bốn bể ở miền trần gian.
Bao nhiêu vận hạn cơ hàn.
Truyền kinh đi khắp an khang thuận hòa.
Mẫu về tấu đối Phật Bà.
Cho con được hưởng phúc Bà Như Lai.
Thức đêm mới biết đêm dài..
Tay con cầm bút miệt mài sớm khuya.
Con ơi đãi cát lọc vàng.
Cát kia trôi hết vàng còn trên tay.
Công kia kinh sách đêm ngày.
Cũng như vàng ấy trên tay con cầm.
Cũng như một vỉ trầm hương.
Đốt xong tro vẫn còn mùi trầm hương.
Con ơi dãi nắng dầm sương.
Dù cho sương vẫn vấn vương trên đầu.
Con ơi cố chịu đừng sầu.
Rồi con sẽ được một màu tốt tươi.
Dạy con hết lẽ con ơi.
Các con ở lại mà ngồi học kinh.
Mẫu phải về chốn Thiên đình.
Lo cho trăm vạn chúng sinh trên tòa.
Bao nhiêu dòng sớ thiên hoa.
Tấu lên tới cửa Tam tòa Thượng thiên.
Vậy nên Mẫu phải về thiên.
Để Mẫu xét duyệt chấm bài dự thi.
Duyệt rồi sớ mới được ghi.
Con nào có đức được ghi sổ vàng.
Các con ở lại trần gian.
Tu nhân tích đức sớm nhanh thành người.
Sưu tầm: Vũ Ngọc Đức.
Trả lời