I. TÁC DỤNG CỦA NHẪN CƯỚITrong nghi thức cử hành hôn nhân của Giáo Hội
Theo Lời Phật tìm hiểu, Công giáo theo nghi lễ Rôma, có một phần là trao nhẫn. Chiếc nhẫn là biểu tượng của tình yêu và lòng trung thành, như việc đeo nhẫn và lời nói của vợ chồng khi trao nhẫn cho nhau đã được xác lập.
1. Công thức làm phép nhẫn cưới:.
1/. “Xin Chúa ban phước và sự may mắn cho những chiếc nhẫn này mà hai người (anh chị và em) sắp trao cho nhau để thể hiện tình yêu và lòng trung thành.” (Ủy Ban Phụng Tự trực thuộc HĐGMVN, Nghi Thức Cử Hành Hôn Nhân, Nhà Xuất Bản Tôn Giáo, Hà Nội, năm 2008, số 66, tr. 19).
2/. ”Lạy Thiên Chúa, xin ban phước lành cho những chiếc nhẫn mà chúng con tạo ra + bằng danh Chúa, để những người đeo những chiếc nhẫn này khi yêu nhau chân thành và trung thành sẽ được sống trong sự bình an và tình yêu thương của Thiên Chúa. Chúng con cầu xin, nhờ Chúa Giêsu Kitô của chúng con.” (Sđd., Số 229, tr. 80).
3/. ”Lạy Chúa, xin ban cho các tôi tớ Chúa được phúc lành và thánh hóa trong tình yêu của Chúa. Xin hãy làm cho những chiếc nhẫn mà họ đeo là biểu tượng của lòng trung thành và cũng nhắc nhở họ về tình yêu thương lẫn nhau. Chúng con cầu nguyện, nhờ Đức Kitô Chúa chúng con.” (Sđd., Số 230, tr. 80).
2. Lời nói của vợ chồng khi trao nhẫn cho nhau.
Người chồng nói: “Em T., Xin em đồng ý nhận chiếc nhẫn này làm biểu tượng tình yêu và sự trung thành của anh. Anh đặt niềm tin vào Thiên Chúa và gia đình chúng ta.”
Vợ: “Anh T., Xin anh nhận chiếc nhẫn này làm biểu tượng tình yêu và sự trung thành của em. Tôi xin thề trên danh Cha, Con và Thánh Thần”.
II. CÓ QUYỀN BÁN HOẶC BỎ ĐI HAY KHÔNG?
Chiếc nhẫn đã được thừa tác viên của Giáo Hội làm lễ và được tặng trong nghi thức cử hành hôn nhân để thể hiện tình yêu và lòng trung thành của hai người. Vì vậy, cần phải giữ gìn và trân trọng như một vật kỷ niệm và biểu tượng cho tình yêu chung thủy, đồng thời là bảo đảm cho sự gắn bó thiêng liêng giữa vợ chồng. Do đó, không nên dễ dàng bán hoặc vứt bỏ nhẫn cưới như một món trang sức bình thường.
Tuy nhiên, trong cuộc sống hàng ngày, vợ hoặc chồng có nhiều lý do để không đeo chiếc nhẫn cưới: có thể không quen dùng trang sức nên thấy khó chịu; bị vướng hoặc gây đau khi làm việc hoặc tập thể dục. Chúng ta cũng cần nhớ rằng chiếc nhẫn không phải là tình yêu, không phải là lòng chung thủy mà chỉ là biểu tượng cho nó. Không đeo nhẫn cưới hoặc mất chiếc nhẫn cưới cũng không có nghĩa là không yêu nhau, không còn trung thành với nhau nữa.
Không ít trường hợp xảy ra khi vợ chồng phải bán chiếc nhẫn cưới vì hoàn cảnh khó khăn (bệnh tật, nghèo khổ…). Tuy nhiên, điều này vẫn có thể được chấp nhận nếu giải thích rõ ràng.
Giáo Hội thường chia ra 2 loại phép lành:.
Điều đầu tiên là “phép lành cấu tạo” (benedictio constituva) có giá trị như một hành động thánh thiện, có nghĩa là dành riêng cho việc thánh. Ví dụ như chén thánh, sau khi đã được làm phép thì không được sử dụng cho bất kỳ mục đích khác.
Phần thứ hai là “lời khẩn cầu may mắn” (benedictio invocativa), chỉ đơn giản là yêu cầu cho người sử dụng đồ vật biết tôn vinh Chúa. Ví dụ như khi làm lương thực, xe cộ, nhà cửa, các đồ vật này không trở thành thánh vật, nhưng mong muốn cho người sử dụng chúng tôn trọng và sử dụng chúng một cách thiêng liêng (x. “Giáo Luật giải thích và áp dụng”, tập 4, Rôma, 1992, trang 220). Lễ cưới được coi là một phần của phép lạ thứ hai này, vì vậy nó có thể được mua bán và trao đổi như nhà cửa, xe cộ đã được làm phép.
Trong trường hợp đôi vợ chồng đã đánh mất hoặc đã bán nhẫn cưới, họ vẫn được phép yêu cầu thừa tác viên của Giáo Hội tạo ra những chiếc nhẫn mới bằng cách sử dụng công thức làm nhẫn cưới số 2 và số 3 như đã được đề cập ở trên, hoặc tuân thủ theo công thức được mô tả trong “Nghi Thức Chúc Lành Cho Vợ Chồng Trong Thánh Lễ Ngày Kỷ Niệm Thành Hôn” (sách do Ủy Ban Phụng Tự trực thuộc HĐGMVN xuất bản, Nghi Thức Cử Hành Hôn Nhân, Nhà Xuất Bản Tôn Giáo, Hà Nội, năm 2008, số 278, trang 101).
Thời điểm đeo nhẫn cưới ở tay trái hay tay phải không còn mang ý nghĩa quan trọng, miễn sao cô dâu chú rể cảm thấy thoải mái và tiện lợi nhất khi đeo là được.
Như đã đề cập ở trên, theo phong tục truyền thống của người Việt Nam, nữ giới thường đeo nhẫn cưới ở tay phải. Tuy nhiên, hiện nay, nhiều chị em lại có xu hướng đeo nhẫn ở tay trái hơn. Lý do cho sự thay đổi này rất đơn giản, vì hầu hết người dân Việt Nam đều thuận tay phải, và vì vậy, họ sử dụng tay phải nhiều hơn trong các hoạt động hàng ngày. Nhẫn cưới là loại trang sức dễ bị hư hỏng và trầy xước khi bị va đập nhiều, do đó, để bảo quản và giữ cho nhẫn luôn sáng bóng và đẹp, nhiều phụ nữ đã quyết định đeo nhẫn ở tay trái để thuận tiện hơn trong sinh hoạt.
Trả lời