Theo Lời Phật tìm hiểu, mọi trải nghiệm và cảm nhận của chúng ta đều chỉ là tạm thời và không thể kéo dài vĩnh viễn.
Vô minh là gì?
“Vô thường” là thuật ngữ trong đạo Phật, còn được gọi là “vô ngã” trong tiếng Phạn. Nó miêu tả trạng thái tâm trí không bị ràng buộc bởi bất kỳ khái niệm, suy nghĩ hay cảm xúc nào. Đây là một trạng thái tâm trí cao nhất trong đạo Phật, khi người tu hành đạt được trạng thái này, họ sẽ trở nên tỉnh táo hơn, giảm thiểu sự thèm muốn và thấp hèn, và có khả năng nhìn nhận vấn đề một cách khách quan hơn.
Trong đạo Phật, vô thường được xem là một trong bốn khái niệm cơ bản của Thừa Thiên, bên cạnh “vô minh” (không có chủ thể), “vô ngã” (không có cái tôi) và “vô ưu” (không lo lắng). Đạt được trạng thái vô thường được coi là mục tiêu cuối cùng của việc tu hành trong đạo Phật.
Theo triết lý Phật giáo, hiểu rõ sự vô thường của cuộc sống là điều cần thiết để giải thoát khỏi đau khổ và đạt được sự giác ngộ. Khi chúng ta nhận thức được sự vô thường của mọi thứ, chúng ta sẽ không bị trói buộc bởi những thứ tạm thời và không bị sốc khi chúng thay đổi hoặc biến mất.
Do đó, trong triết lý Phật pháp, việc nhận thức và chấp nhận tính tạm thời của cuộc sống được xem là một phương pháp để đạt được sự yên tĩnh và hạnh phúc trong cuộc sống.
Tìm hiểu thêm: Lời Phật dạy về an nhiên giúp bạn mạnh mẽ trước mọi sóng gió
Cuộc sống bất định có những trải nghiệm như thế nào?
Cuộc sống phiền toái là một tâm trạng mà chúng ta không bị bó buộc bởi bất kỳ suy nghĩ, cảm xúc hoặc khái niệm nào. Trong trạng thái này, tâm trí của chúng ta được giải thoát khỏi các ràng buộc của những suy nghĩ, đánh giá, so sánh, phán xét và các cảm xúc khác.
Khi ta sống trong trạng thái không thường, ta trở nên thức tỉnh và nhận thức được mọi thứ xung quanh một cách công bằng hơn. Ta không bị gò bó bởi suy nghĩ và cảm xúc của mình, mà thay vào đó, ta trở nên tự do và thư giãn. Trong trạng thái này, ta có thể sống trong hiện tại và tận hưởng từng khoảnh khắc một cách chân thật và hoàn toàn.
Tuy nhiên, việc đạt được trạng thái phi thường là một quá trình dài và khó khăn đòi hỏi sự cố gắng và tu luyện thường xuyên. Một số người thực hành đạo Phật sử dụng các kỹ thuật như thiền để đạt được trạng thái phi thường, trong khi đó những người khác có thể áp dụng các phương pháp khác như yoga hoặc tập trung vào những hoạt động mang tính tập trung và thư giãn để đạt được trạng thái phi thường trong cuộc sống hàng ngày.
Bài giảng của Phật về cuộc sống tạm thời.
Trong triết lý Phật giáo, cuộc sống vô thường được xem như là mục đích cuối cùng của cuộc sống. Điều này được giảng giải rõ ràng trong Bốn Diệu Kinh (Caturāryasatya) của Phật, bao gồm bốn khái niệm cơ bản.
Sự đau khổ (Duhkha): Thất bại và đau khổ là một phần bản chất của cuộc sống, không thể tránh khỏi.
Nguyên do của nỗi đau khổ (Samudaya): Tự tìm kiếm sự hài lòng bên ngoài mà không quan tâm đến bên trong, khiến chúng ta bị liên kết với một thứ gì đó và gặp đau khổ.
Sự chấm dứt của nỗi đau (Nirodha): Khi chúng ta giải thoát khỏi sự ràng buộc với tất cả mọi thứ bên ngoài, chúng ta có thể đạt được trạng thái phi thường và thoát khỏi nỗi đau khổ.
Con đường dẫn đến sự giải thoát khỏi nỗi đau (Magga): Con đường tập trung vào tu luyện như Thiền, Thiền định và các phương pháp khác để đạt được trạng thái vô thường và thoát khỏi nỗi đau.
Theo bài giảng của Đức Phật, cuộc sống vô thường mang lại trạng thái tâm trí tuyệt vời, trong đó ta không bị ràng buộc bởi bất kỳ suy nghĩ, cảm xúc hoặc khái niệm nào. Điều này giúp ta sống trong hiện tại và chấp nhận mọi thứ xung quanh một cách chân thật và toàn diện. Từ đó, ta có thể đạt được sự tự do và thanh thản, và trải qua cuộc sống của mình với sự nhẹ nhàng và hạnh phúc.
Trả lời