Các quy tắc trong đạo Cao đài – Ngũ giới cấm

Theo Lời Phật tìm hiểu, Năm việc ác được gọi là Ngũ, bao gồm Sát sinh, Du đạo, Tà dâm, Tửu nhục và Vọng ngữ. Giới là tinh thần cảnh giác, giúp tránh xa và từ chối hành động ác từ suy nghĩ và lời nói, giúp ngăn ngừa rơi vào vòng xoáy ác nghiệp. Ngoài ra, Giới còn là nền tảng cho những hành động thiện và đúng đắn.

Ngũ giới là tinh thần cảnh giác và tránh xa năm việc độc ác mà người theo Cao Đài cần tuân thủ để thực hiện những việc tốt, việc đúng. Ngũ giới bao gồm:

1. Quy định đầu tiên: Không được giết người (sát sinh)

Không giết chết sinh vật là biểu hiện cho sự công bằng giữa các loài vật; mỗi loài có hình dáng khác nhau nhưng đều có quyền sống và quyền sử dụng môi trường sống trên trái đất, nơi con người đang sinh sống. Trong thế giới động vật, chúng ta phải tôn trọng và bảo vệ các loài động vật trên đất liền, trên không trung và dưới nước; trong mọi hành động của chúng ta, cần hết sức cẩn trọng để tránh giết chết sinh vật, cướp đi mạng sống của chúng, và ngăn cản sự tiến hóa của chúng. Giết chết sinh vật không chỉ là hành động giết chết, mà còn bao gồm cả ý tưởng và lời nói của chúng ta cũng có thể gây tổn hại cho giới sát sinh. Ví dụ, khi tín đồ Cao Đài mới đưa ra ý tưởng giết chết, họ đã vi phạm giới sát sinh; dù cho họ không thực hiện việc giết chết mà chỉ khuyến khích người khác làm vậy, cũng đã đánh động đến giới sát sinh. Thậm chí, việc cảm thấy vui mừng khi nghe tin hoặc thấy người khác giết chết cũng là một sự vi phạm giới sát sinh.

Tương tự như đạo Cao Đài, các tín đồ Phật Giáo cũng ăn chay hoặc ăn lạt bởi quan niệm từ bi của tôn giáo. Khi quay trở lại với Phật Pháp, mỗi phật tử phải tuân thủ giới và trì giới, trong đó giới cơ bản là không giết hại sinh vật, mà ngược lại phải yêu thương tất cả mọi loài. Trong hành động, lời nói và suy nghĩ, người Phật tử cần phản ánh lòng từ bi. Đức Phật đã khuyên rằng “Người Phật tử không được giết hoặc khuyến khích người khác giết, dùng phương tiện giết, tán thưởng cái chết, thấy giết mà tùy ý, nhẫn đến dùng bùa chú để giết,… Tất cả các sinh vật đều không được giết cố ý”. Ngoài ra, trong Phật học Phổ thông, việc rèn luyện đức tính trong Chánh Mạng có nghĩa là sống đúng đắn bằng nghề nghiệp lành mạnh của mình, không gây đau khổ cho người và vật vì công việc của mình. Hơn nữa, người sống với nghề nghiệp lành mạnh cần phải liên tục trau dồi kỹ năng của mình, vì nghề nghiệp không chỉ đòi hỏi lương tâm mà còn cần thiện ý.

Điều cấm kỵ thứ nhất trong Đạo Phật là Bất Sát Sanh (sát sinh), đây là một nguyên tắc cơ bản của đạo lý Phật giáo, khuyến khích con người sống đạo đức và có lòng từ bi với mọi sinh linh trên đời.

Trong Thánh Ngôn Hiệp Tuyển, Đức Chí Tôn đã dạy rằng: “Thầy là sự sống, phạm đến sự sống là phạm đến Thầy”. Mục đích của đạo Cao Đài là xây dựng nhân phẩm con người, giải thoát toàn diện con người và cải thiện thế gian hạnh phúc. Vì vậy, người tín đồ đạo Cao Đài cần biết quý trọng tính mạng của mình và của chúng sinh. Họ nên chọn nghề sinh nhai không có ý sát sinh, không hại động vật, không bại tục, không đồi trụy. Nếu không giết hại sinh vật, thì tâm trí và hành vi của họ sẽ không nhiễm thô bạo hay hung ác. Nhờ vậy, thân tâm của họ sẽ được nhẹ nhàng, giấc ngủ sẽ an lành, nét mặt sẽ hiền hòa, trong sáng. Họ sẽ đối xử với người khác với độ lượng, rộng rãi, cởi mở và thái độ tỏ ra nhiều thiện cảm. Đó là tác dụng của NHÂN.

2. Quy định thứ hai: Tôn trọng đạo đức.

Du lịch là vi phạm, chiếm đoạt tài sản của người khác, là dính líu đến hành vi trộm cắp; trộm cắp là lấy những vật không thuộc về mình; lấy trộm là trộm cắp; dùng mưu mẹo, quyền lực để chiếm đoạt là cướp; du lịch bao gồm nhiều hình thức từ hành động cụ thể trực tiếp đến những thủ đoạn tinh vi gián tiếp và được gọi là ăn trộm, ăn cắp, ăn cướp, lừa đảo,… Cho đến giết người, cướp của. Lấy trộm, lừa đảo, không trả nợ, giữ đồ của người khác, nhặt được của rơi, đánh bạc là trộm cắp bằng hành động; lòng tham tàn ác, gây hại cho người khác để lợi cho bản thân là trộm cắp bằng ý định; xúi giục người khác để lấy đồ và làm cho người đó đau khổ cũng là vi phạm trộm cắp.

Không làm ác để tránh gây khổ đau cho bản thân và người khác, đó là lời khuyên đầu tiên của Phật. Tiếp theo là hành động thiện, để trở thành một người có giá trị và mang lại hạnh phúc cho bản thân và người khác. Cuối cùng, chúng ta cần giữ tư tưởng trong sạch, đó là giáo dục của Phật. Trong kinh Pháp Cú, Phật đã nói rằng: “Làm những việc tốt và có ích thật sự khó khăn, trong khi làm những việc xấu và vô ích lại dễ dàng”. Con người thường ích kỷ, vì vậy để hành động tốt cho bản thân và người khác, chúng ta cần phải đánh bại bản thân mình.

Các tín đồ của giáo phái Cao Đài cần thực hiện bố thí, một nghi thức quan trọng trong Lục Độ để đẩy lùi tà ma, gieo trồng thiện ác, và phát triển đức hạnh; họ cần luôn cảnh giác, tránh xa và không chấp nhận tín ngưỡng khác để tạo nên một nơi ẩn náu cho cuộc sống bình an, giúp tâm hồn thanh tịnh và giá trị cuộc sống được đánh giá cao, đó là ý nghĩa của NGHĨA.

3. Quy định thứ ba: Cấm hành vi Bất Tà dâm.

Tà dâm là mối quan hệ không đúng đạo đức giữa nam và nữ, trong khi đó nếu nam nữ sống với nhau theo ý muốn và được xã hội và gia đình chấp nhận, họ được coi là vợ chồng chứ không phải tà dâm.

Tà dâm có thể bao gồm nhiều hành động như quan hệ bất chính với người đã có vợ hoặc chồng, tham gia vào hoạt động đàng điếm, khuyến khích người khác thực hiện loạn luân, buôn bán người, gợi cảm, kích dục, dụ dỗ, lừa gạt, và cưỡng ép. Nó được thực hiện để đáp ứng nhu cầu tình dục và có thể xuất hiện trong các ý tưởng, lời nói và hành động chọc ghẹo hoặc giở trò tình ái.

Ai bị liên quan đến tà dâm sẽ rất đau khổ, tối tăm và bất hạnh hơn khi sống trong một gia đình có hành vi bất chính. Hành vi bất chính trong mối quan hệ của một trong hai người bạn đời sẽ gây ra sự mất niềm tin yêu trong gia đình, gây ra cãi vã, ghen tuông và làm đổ vỡ hạnh phúc gia đình, dẫn đến ly dị và gây đau khổ cho nhiều người thân, đặc biệt là con cái khi chúng lớn lên và biết nguyên nhân. Con cái sẽ phải sống với mẹ hoặc cha và mất đi tình thương của người kia. Hơn nữa, con cái sẽ dễ dàng bị lạc lõng, thiếu giáo dục từ người cha hoặc người mẹ và rơi vào các tệ nạn xã hội. Ngoài xã hội, những người liên quan đến tà dâm sẽ bị làng xóm chê trách, mất uy tín và phẩm hạnh lu mờ.

Tôn giáo Phật Giáo cho rằng nếu bản thân bị vô minh che lấp Phật Tính thì tinh thần sẽ bị cưỡng bức và mất đi sự tự do, không còn giữ được lòng nhân ái.

Người theo đạo Cao Đài cần phải luôn cảnh giác, tránh xa và không dính líu đến tà dâm để giữ tâm thanh tịnh. Để đạt được điều này, người tu hành phải cẩn trọng khi giao tiếp với nam nữ, tránh những hiểu nhầm không đáng có và tuyệt đối không đến những nơi ăn chơi trụy lạc, kích thích dục tình. Ngoài ra, không nghe kể chuyện, không đọc hoặc xem những sách báo, phim ảnh khiêu dâm. Cần sáng suốt và kiên quyết khi sử dụng các phương tiện truyền thông hiện đại để duy trì sức khỏe tinh thần. Nếu không bị tà dục lăng loàn, tâm hồn và hành vi sẽ trở nên minh chính và trật tự, biết trọng danh dự chung và tạo được sự thuận hòa êm ấm. Nhờ đó, người tu hành sẽ có hạnh phúc chung, đó là tác dụng của Lễ.

4. Quy định thứ tư: Không được uống rượu đến mức say xỉn.

Rượu tửu là loại đồ uống gây nghiện, ảnh hưởng đến hệ thần kinh và tâm lý, làm giảm chức năng của các cơ quan trong cơ thể. Việc say rượu quá độ và ăn uống quá mức gây rối loạn tâm lý, gây phiền toái cho cộng đồng. Nói rằng rượu ngon là phạm giới tửu nhục, ước rượu ngon là phạm giới tửu nhục qua lời nói, và ham muốn thức ăn ngon là phạm giới tửu nhục trong suy nghĩ.

Những người vi phạm giới hạn uống rượu đầu tiên sẽ gây hại cho sức khỏe của họ, cũng như ảnh hưởng đến an ninh xã hội và làm mất nhân cách của họ trước những người xung quanh. Điều quan trọng là rượu và các chất gây nghiện khi tiếp xúc với cơ thể sẽ thúc đẩy con người gây ra nhiều hành vi tội lỗi không thể đoán trước được. Tuy nhiên, tửu nhục không đơn giản như vậy, nó còn có thể gây ra nhiều hành vi tội ác như nói lời tục tĩu, tà dâm, trộm cắp, giết hại động vật,…

Nếu không uống rượu hay ăn thịt quá độ, tâm trí và hành vi của chúng ta sẽ trở nên nghiêm túc hơn, tránh được các hậu quả tiêu cực như sa ngã hay gây hại cho người khác. Hơn nữa, việc kiềm chế cảm xúc giúp tăng cường trí tuệ và hành vi đúng đắn, tạo ra một môi trường sống tốt đẹp hơn – điều đó chính là tác dụng của sự thông minh.

5. Quy định thứ năm: Không được thất vọng.

Vọng là điều không thật sự; Vọng ngữ là những lời nói không chân thật với mục đích lợi ích bản thân nhưng gây hại cho người khác, nói dối, nói tục, không giữ lời, lừa gạt người, chế nhạo, chê bai, phỉ báng người khác, kích động người tức giận, phá hoại tôn giáo, không giữ lời hứa,…

Người thường nói dối, ngay cả khi chỉ là để đùa cũng gây ra hậu quả xấu; lời nói dối để kiếm vui được lặp đi lặp lại sẽ trở thành thói quen, khiến người khác không tin tưởng và bị xem là không đáng tin cậy. Vì vậy, trong cuộc sống hàng ngày, khi gặp những tình huống nhạy cảm, chúng ta cần phải sử dụng lời nói khôn ngoan và cẩn thận để tránh gây hại cho người khác. Người nói dối làm mất lòng tin của người khác, trong khi sự tin tưởng là rất quan trọng trong giao tiếp. Khi đã mất lòng tin, rất khó để lấy lại được. Trong một gia đình, một đoàn thể, hay một xã hội mà không ai tin ai, thì mọi nỗ lực đều vô nghĩa, hạnh phúc gia đình và xã hội không thể đạt được trong môi trường đầy dối trá và đố kỵ.

Nếu luôn giữ lời nói chân thành, không dùng lời lẽ phù phiếm, không nói láo, không nói sai thì sự tin tưởng sẽ được củng cố, gia đình và xã hội sẽ tin tưởng và tôn trọng, mọi người sẽ đánh giá cao vị trí của bạn và chào đón nồng nhiệt. Điều này sẽ giúp tâm hồn ổn định và đem lại sự bình yên cho xã hội, đó là hiệu quả của TÍN.

Giáo lý của đạo Cao Đài giảng dạy về đạo đức theo chuẩn mực của Nho Giáo như Tam Cương (Quân – Phu – Phụ), Ngũ Thường (Nhân – Lễ – Nghĩa – Trí – Tín). Với phụ nữ, đạo Cao Đài yêu cầu tuân thủ Tam Tòng (tại gia tòng phụ, xuất giá tòng phu, phu tử tòng tử) và Tứ Đức (Công – Dung – Ngôn – Hạnh). Để sống và hành đạo đúng đắn, đạo Cao Đài còn giới thiệu Tứ Đại Điều Quy (ôn, cung, khiêm, nhường) – bốn nguyên tắc lớn giúp con người làm việc, cư xử, sống đúng đạo lý và luật lệ. Những người tín đồ Cao Đài phải tuân thủ Nhân đạo trong giai đoạn nhập thế để có thể bước qua giai đoạn xuất thế, tu đạo và giải thoát, phế trần hành đạo. Đây được gọi là thực hành Thiên đạo.

Tóm lại, Ngũ giới cấm là một quy định rất quan trọng trong tôn giáo Cao Đài, giữ trọn Ngũ giới cấm là điều cần thiết để đạt được đắc đạo; Ngũ giới cấm giúp cơ thể tinh khiết, tinh thần thanh thản, tránh khỏi những rắc rối trong cuộc sống xã hội; Ngũ giới cấm giúp tinh thần của người tu được giải thoát, tránh khỏi sự luân hồi trong cuộc sống; Ngũ giới cũng đem lại sự công bằng và bình đẳng cho tất cả mọi người; mọi người đều hiểu và trì hành Ngũ giới, nghiêm trì Ngũ giới, thì gia đình sẽ hạnh phúc, xã hội sẽ hòa bình, và thế giới sẽ tốt đẹp hơn.


Posted

in

by

Tags:

Comments

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *